Phạm vi truy cập của các access modifier trong Java

Trong lập trình hướng đối tượng, access modifier là một từ khóa được sử dụng để kiểm soát mức độ truy cập vào các thành phần (biến, phương thức) của một lớp. Java cung cấp bốn loại access modifier chính: public, protected, default (gói) và private. Việc sử dụng các access modifier thích hợp là rất quan trọng để đảm bảo tính bảo mật, tính bảo trì và tính linh hoạt của mã.

Sự khác biệt giữa public và private trong Java

Public và private là hai access modifier phổ biến nhất trong Java. Đây cũng là hai access modifier có mức truy cập đối nghịch nhau.

  • Public: Thành phần được đánh dấu là public có thể được truy cập từ bất kỳ đâu trong chương trình, bao gồm các lớp con và lớp bên ngoài. Đây là mức truy cập rộng nhất.
  • Private: Thành phần được đánh dấu là private chỉ có thể được truy cập bên trong lớp chứa nó. Đây là mức truy cập hạn chế nhất.

Ví dụ:

public class MyClass {
    private int privateField;
    public int publicField;
} 

Trong ví dụ trên, privateField chỉ có thể được truy cập bên trong lớp MyClass, trong khi publicField có thể được truy cập từ bất kỳ nơi nào trong chương trình.

  Các tính năng của từ khóa protected trong Java

Tính bảo mật của access modifier trong Java

Access modifier đóng vai trò quan trọng trong tính bảo mật của mã Java. Chúng kiểm soát khả năng truy cập vào dữ liệu nhạy cảm và các hành vi bên trong của một lớp.

  • Các access modifier hạn chế hơn (private > default > protected > public) cung cấp tính bảo mật cao hơn. Điều này có nghĩa là các thành phần được đánh dấu là private chỉ có thể được truy cập bởi các phương thức trong cùng một lớp, trong khi các thành phần được đánh dấu là public có thể được truy cập từ bất kỳ đâu trong chương trình.
  • Sử dụng access modifier phù hợp giúp ngăn chặn việc truy cập trái phép vào các thành phần quan trọng của lớp, đảm bảo tính toàn vẹn của dữ liệu và giảm thiểu rủi ro bị lỗi trong quá trình phát triển và bảo trì mã.

Cách sử dụng access modifier trong Java

Để sử dụng access modifier trong lập trình Java, ta chỉ cần đặt từ khóa tương ứng trước tên của thành phần. Ví dụ:

public class MyClass {
    private int privateField;
    public int publicField;
}

Trong ví dụ trên, private và public là hai access modifier được sử dụng để kiểm soát mức độ truy cập của các biến privateField và publicField.

Xem tin tuyển dụng Java mới nhất trên TopDev

Phạm vi truy cập của các access modifier trong Java

Bảng sau đây mô tả phạm vi truy cập của các access modifier trong Java:

Access Modifier Phạm vi truy cập
public Toàn bộ chương trình
protected Chỉ trong cùng package hoặc lớp con
default (gói) Chỉ trong cùng package
private Chỉ trong cùng lớp

Để hiểu rõ hơn về phạm vi truy cập của các access modifier, chúng ta hãy xem xét ví dụ sau:

package com.example;
public class MyClass {
    private int privateField;
    public int publicField;
}
class AnotherClass extends MyClass {
    public void method() {
        System.out.println(publicField); // có thể truy cập
        System.out.println(privateField); // không thể truy cập
    }
} 

Trong ví dụ trên, AnotherClass là một lớp con của MyClass và cùng thuộc package com.example. Vì vậy, lớp AnotherClass có thể truy cập vào biến publicField của lớp cha, nhưng không thể truy cập vào biến privateField vì nó được đánh dấu là private.

Các quy tắc khi sử dụng access modifier

Khi sử dụng access modifier trong Java, ta cần tuân thủ các quy tắc sau:

  • Một lớp chỉ có thể có một access modifier duy nhất. Nếu không có từ khóa nào được sử dụng, mặc định là default.
  • Các phương thức và biến trong cùng một lớp có thể có các access modifier khác nhau.
  • Các lớp con có thể truy cập vào các thành phần có mức truy cập là protected hoặc public của lớp cha.
  • Các lớp con không thể truy cập vào các thành phần có mức truy cập là private của lớp cha.
  • Các lớp không liên quan không thể truy cập vào các thành phần có mức truy cập là default hoặc protected của lớp.
  • Các lớp không liên quan không thể truy cập vào các thành phần có mức truy cập là private của lớp.

Sự kế thừa và access modifier trong Java

Sự kế thừa là tính chất quan trọng của lập trình hướng đối tượng trong Java. Khi một lớp con kế thừa từ một lớp cha, nó sẽ có tất cả các thành phần của lớp cha đó, bao gồm cả access modifier.

Ví dụ:

public class ParentClass {
    private int privateField;
    public int publicField;
}
public class ChildClass extends ParentClass {
    public void method() {
        System.out.println(publicField); // có thể truy cập
        System.out.println(privateField); // không thể truy cập
    }
}

Trong ví dụ trên, lớp ChildClass kế thừa từ lớp ParentClass, do đó nó có thể truy cập vào biến publicField nhưng không thể truy cập vào biến privateField.

Các tính chất của access modifier

Access modifier có một số tính chất quan trọng sau:

  • Tính kế thừa: Như đã đề cập ở trên, khi một lớp con kế thừa từ một lớp cha, nó sẽ có tất cả các access modifier của lớp cha đó.
  • Tính đối nghịch: Hai access modifier phổ biến nhất là public và private có tính đối nghịch với nhau. Điều này có nghĩa là một thành phần chỉ có thể được truy cập bởi các phương thức trong cùng một lớp (private) hoặc bởi bất kỳ đâu trong chương trình (public).
  • Tính bảo mật: Các access modifier có tính bảo mật khác nhau, từ cao đến thấp là private, default, protected và public. Việc sử dụng access modifier phù hợp giúp đảm bảo tính bảo mật của mã.
  • Tính linh hoạt: Sử dụng các access modifier cho phép ta kiểm soát được phạm vi truy cập của các thành phần trong lớp, giúp mã dễ dàng bảo trì và mở rộng trong tương lai.

Các lỗi thường gặp khi sử dụng access modifier trong Java

Việc sử dụng access modifier không đúng cách có thể dẫn đến các lỗi sau:

  • Lỗi biên dịch: Nếu ta cố gắng truy cập vào một thành phần có mức truy cập là private từ bên ngoài lớp chứa nó, chương trình sẽ không biên dịch được và báo lỗi.
  • Lỗi runtime: Nếu ta cố gắng truy cập vào một thành phần có mức truy cập là private từ bên trong lớp chứa nó, chương trình sẽ bị lỗi runtime.
  • Lỗi thiết kế: Nếu ta sử dụng access modifier không phù hợp, có thể dẫn đến các lỗi thiết kế trong mã, gây khó khăn trong việc bảo trì và mở rộng mã trong tương lai.

Lợi ích của việc sử dụng access modifier

Sử dụng access modifier đúng cách có thể mang lại nhiều lợi ích cho mã Java của bạn, bao gồm:

  • Tính bảo mật: Sử dụng access modifier phù hợp giúp ngăn chặn việc truy cập trái phép vào các thành phần quan trọng của lớp.
  • Tính linh hoạt: Sử dụng access modifier giúp mã dễ dàng bảo trì và mở rộng trong tương lai.
  • Tính tái sử dụng: Khi sử dụng access modifier, ta có thể tái sử dụng các thành phần đã được định nghĩa trong các lớp khác.
  • Tính kế thừa: Access modifier cho phép ta kế thừa các thành phần từ lớp cha, giúp tiết kiệm thời gian và công sức trong việc viết mã.
  • Tính đối nghịch: Sử dụng access modifier giúp kiểm soát được phạm vi truy cập của các thành phần, đảm bảo tính toàn vẹn của dữ liệu và giảm thiểu rủi ro bị lỗi trong quá trình phát triển và bảo trì mã.

Kết luận

Trong bài viết này, chúng ta đã tìm hiểu về các loại access modifier trong Java, sự khác biệt giữa public và private, tính bảo mật của access modifier, cách sử dụng và phạm vi truy cập của chúng, các quy tắc khi sử dụng, sự kế thừa và các tính chất của access modifier. Chúng ta cũng đã xem xét các lỗi thường gặp khi sử dụng access modifier và lợi ích của việc sử dụng chúng. Hy vọng bài viết từ TopDev sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về access modifier và áp dụng chúng một cách hiệu quả trong mã của mình.

Bài viết mang tính chất tham khảo
Nội dung được tổng hợp bởi công cụ AI và điều chỉnh bởi Ban Biên tập TopDev

Truy cập ngay các việc làm IT đãi ngộ tốt trên TopDev